Có những nỗi nhớ hok bao giờ mang tên....
Có những điều muốn nói mà chẳng thể thốt lên lời....
Và có cả những người sẽ mãi mãi ko bao giờ quay trở về bên ta....
.... đến giờ thì tôi cũng đã hiểu đc một phần nào đó...
Bước đi trên những con phố dài, gió lạnh lùa vào từng ngóc ngách trong tâm hồn mới biết..mình đang cô đơn...
Không biết mình bắt đầu biết buồn từ khi nào, có lẽ từ khi biết đến hạnh phúc ...
Còn nhớ mình đã từng viết một cái tương tự để gọi tên hạnh phúc...giờ mới thấy mình ngây thơ quá...
Hạnh phúc nếu dễ định nghĩa như mình từng nghĩ, từng viết thì mình sẽ đâu bao giờ biết đến hai chữ "cô đơn" nhỉ....
Đúng thật là lúc bé, tưởng cô đơn ở đâu xa lắm, chỉ đến những chỗ không
người xa lạ, giờ mới biết cả khi ngồi ngay cạnh những người thân yêu
nhất vẫn có cảm giác cô độc đến lạ lùng....
Vẫn những con người ấy...những giọng nói ấy...những ánh mắt ấy..mà sao
thấy như là những người mới gặp lần đầu...những giọng nói như bao âm
thanh khác...những ánh mắt vô hồn ..hok một chút cảm xúc...
...Cô đơn lắm lúc ngồi giữa nhiều người...ngay bên cạnh thì lại ko có ai...
...Cô đơn lắm lúc một mình tới trường..một mình rời lớp...
...Cô đơn cả lúc ngồi quây quần trong bữa cơm gia đình mà không gian lặng thinh...
...Cô đơn lắm khi chờ đợi một một tin nhắn..một cuộc điện thoại...một lời hỏi thăm..
...Cô đơn lắm khi phải một mình đứng dậy..một mình vượt qua chính nỗi
cô đơn... mà có lẽ cũng chẳng phải là vượt qua..chỉ tạm thời quên ...
và rồi có lúc nó lại quay trở lại..và mình lại tiếp tục lặng lẽ cố quên
đi thêm một lần nữa..lần nữa..lần nữa..
.................................................. ...............
Hạnh phúc ơi..đến bao giờ quay trở về bên ta ????
một người đã bước đi mãi ... giống như hạnh phúc vậy...
nhưng sẽ chẳng bao h hỏi người đó có quay trở về không đâu...
đơn giản vì biết sẽ chẳng bao giờ có câu trả lời như mình mong muốn...
vả lại..chẳng thể giữ một người đã không còn thuộc về ta nữa...
mình ko đủ sức giữ...ngay cả giữ vững chính bản thân mình...
Sợ rằng :
...có bao giờ giữa dòng đời tấp nập...
...ta vô tình lặng lẽ lướt qua nhau...